Chúng ta không nhắm vào họ mà bài viết tương tự cũng có thể áp dụng cho các mối quan hệ gia đình khác, nhưng bây giờ, hãy tạm tập trung vào điều này: mối quan hệ đôi khi phức tạp giữa mẹ và con gái.
Cứ nói thẳng ra thế này: có những người mẹ trong sâu thẳm tâm can lại có vấn đề với sự phát triển của con gái mình. Có những người phụ nữ đã sinh ra những cô con gái nhưng ở một mức độ nào đó, họ lại không thực sự muốn con mình hoàn toàn hạnh phúc – ít nhất là không phải theo cách đơn giản và tự nhiên nhất.
Julia Fullerton-Batten, Mothers and Daughters, Memories, 2011
Dĩ nhiên, họ sẽ không bao giờ muốn làm hại con mình, chúng ta không bàn đến sự tàn nhẫn rõ ràng ở đây, chỉ là cái ý tưởng về việc con gái mình nở rộ một cách trọn vẹn lại là một điều khó chấp nhận. Và lý do cũng giản dị, dễ chạm vào lòng người và hợp lý: bởi chính bản thân họ đã không bao giờ được công nhận một cách đúng đắn, họ đã phải sống trong một không gian hạn chế, chịu sự coi thường, và không được người đời thấu hiểu thật sự con người của họ.
Vì thế, những người mẹ này vừa rất muốn nhưng đồng thời cũng không thể hoàn toàn chịu đựng được nếu thấy con gái mình sống mà không gặp trở ngại nào, có thể thoải mái khám phá những khát vọng mà không cần đánh đổi, hoặc thể hiện quan điểm mà không phải nể nang người khác. Không ai có thể nói điều này, và hiếm khi người ta có thể thậm chí nghĩ đến, nhưng thật khó để lý giải một cách khác cho cái không khí lúc nào cũng có chút gai góc, trách móc, giảng giải đạo đức và soi mói ấy.
Thật phức tạp khi phải chấp nhận cái ý tưởng khó tin này: rằng người mẹ của mình có thể đã không hoàn toàn mong muốn điều tốt nhất cho mình (bởi một thế giới vô tình đã không muốn điều tốt nhất cho bà). Nhưng nếu điều này lại là sự thật, thì thật nhẹ nhõm khi có thể khám phá nó mà không phải sợ hãi bị gán cho những ý nghĩ xấu xa hay điên rồ – và có thể cuối cùng, dành cho những năm tháng xung đột đau đớn đó một lời giải thích xứng đáng, một lời giải thích ngay lập tức gợi lên sự thương cảm, tiếc nuối hơn là giận dữ hay căm ghét.
Phải thật hạnh phúc, phải thật can đảm biết bao để làm được điều rộng lượng đến thế (mà nghe có vẻ dễ nhưng chẳng dễ chút nào): cho phép con mình hạnh phúc hơn bản thân đã từng, để thực sự cho phép chúng có một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Nguồn: The school of life
Theo tamlyhoctoipham.com