Khi bạn yêu cỏ cây hoa lá núi rừng, bạn rất vui vẻ. Nhưng khi bạn yêu người khác, đôi lúc bạn vui, nhiều lúc bạn lại đau khổ. Cùng là tình yêu mà tại sao lại khác nhau đến vậy?
Khi ta yêu cỏ cây hoa lá núi rừng biển cả, ta thấy vui không phải vì chúng thích ta mà do ta thích chúng và ta không đòi chúng thích lại mình. Dù thế nào, cây chỉ là cây, núi chỉ là núi, và biển cũng chỉ là biển. Vì thuần túy yêu thích cây cỏ núi rừng nên chúng ta mới vui vẻ, hạnh phúc và không đòi hỏi gì hơn.
Tranh: Green Wheat Fields, Auvers (Vincent Van Gogh)
Tuy nhiên khi dành tình cảm cho một người, ta thường muốn nhận lại một lượng tình cảm tương đương, nếu không được hồi đáp đương nhiên ta sẽ dễ chìm trong đau khổ và thất vọng. Yêu một ai đó chẳng có gì sai, nhưng bạn nên yêu họ và những gì bạn làm cho họ nên là vì bản thân bạn chứ không phải vì họ. Không trói buộc bản thân vào việc kỳ vọng được đáp lại tình yêu, được đối tốt tương đương thì bạn sẽ tránh được thất vọng và cô đơn. Nấu cho người bạn yêu một bữa cơm ngon nên là việc bạn làm vì thích, chứ không nên là một sự ràng buộc mong cầu đối phương phải thích lại mình.
Nếu yêu thương ai đó mà chẳng đòi hỏi bất kỳ điều gì thì ngay cả khi không được đáp trả, ta vẫn cảm thấy hạnh phúc dù chỉ là được nhìn thấy người ấy. Hãy yêu thương mà chẳng mong cầu được đáp lại, giống như tình yêu với biển cả núi rừng!
– Làm sao học hết được nhân sinh | Pomnyun
Làm sao học hết được nhân sinh? với những bài giảng súc tích, dung dị, đôi khi không kém phần dí dỏm của thiền sư Pomnyun sẽ gửi đến bạn - người đang quay cuồng giữa các hệ giá trị liên tục biến ảo của xã hội hiện đại – lời giải đáp vừa ân cần lại vừa thực tế cho câu hỏi “Mình có đang sống tốt không?” mà ai ai cũng từng ít nhất một lần trăn trở trong đời ấy.
Xem sách tội phạm học tại:
https://shope.ee/3fY3PijnHi
Theo tamlyhoctoipham.com